Về nhà

Thiếu đi ngôi nhà nằm ở trung tâm của hiện thực, người ta không chỉ không chốn nương thân, mà còn lạc lối trong cõi phi tồn tại, phi thực tại. Không có nhà, mọi thứ chỉ là mảnh vỡ.
Nhà là nơi trung tâm thế giới vì đó là nơi những đường thẳng đứng và đường ngang giao nhau. Đường thẳng đứng là đuờng dẫn lên cao đến bầu trời và xuống đến thế giới bên kia. Đuờng ngang đại diện cho giao thông trên thế giới, tất cả những con đường có thể dẫn đến mọi nơi khác trên trái đất. Và khi ở nhà, người ta mới cận kề nhất với những vị thần trên trời cao lẫn những người đã chết ở thế giới bên kia. Sự gần gũi ấy hứa hẹn mở lối đi đến cả hai nơi ấy. Và cùng một lúc, người ta sẽ ở nơi khởi đầu và, hy vọng rằng, là nơi trở về của mọi hành trình trên mặt đất này.
John Berger, And Our Faces, My Heart, Brief as Photos, trang 56


Xanh

Xanh là dự án chia sẻ cá nhân và hoàn toàn riêng tư của Như, với mái nhà hiện tại là Up in the blue - tên gọi được lấy từ màu xanh bất tận sâu bên trong suy nghĩ và chảy trôi mãi theo thời gian, như một đại dương không có bờ cát, không có thuyền, chỉ thăm thẳm là nước, nơi cá heo không thể khóc trong lòng nước mặn, nơi màu xanh bỏng rẫy xa xôi và mãi mãi, mãi mãi Dan đánh mất Chloe, nhưng đồng thời cũng là nơi cô đơn có thể đọng thành hình dáng, an ổn thở, và giữa các đường giao nhau, hoàng tử từ ngôi sao lùn trắng rốt cuộc cũng được về nhà.



rala

đã từng. đã dừng