Thanh âm của nàng run lên, khe khẽ. “Hoặc giả, có rất nhiều những người sống cho đến kỳ hết một đời cũng không hay biết mình có thật lòng yêu một ai đó hay không. Cho nên, cũng không cần dùng đến kỳ hết khả năng để biết người ấy liệu có yêu thương mình thật sự. Cho nên bọn họ thật may mắn, không cần phải mở lá chủ bài của mình.”
Nàng thổn thức một lúc, rồi mới nói: “Nhưng, tôi biết tôi yêu cậu, tựa như biết cậu yêu Cao Kính. Chẳng phải chúng ta đều chờ đến thời khắc lật lá chủ bài lên đó sao?”
Read More