Những hình tương đối | Xuân phân - Hồng thắm

Những hình tương đối | Xuân phân - Hồng thắm

Thế rồi trong khoảnh khắc đó, Mâm Xôi bình tĩnh lại. Những tự trách và bất an cậu vẫn luôn giữ trong mình từ ngày bầy chuột chết đi dường như nhẹ như không, bay qua khỏi những nhánh bàng lá rộng xanh um tùm, rồi tan vào một cơn gió bay mãi lên trời. Cậu còn lại đây, đứng thăng bằng trên mặt đất, lần đầu tiên trong rất nhiều năm tháng thấy thế giới quanh mình không còn vụn vỡ.

“Cảm ơn cô.” Cậu chân thành nói.

Có lẽ cậu vẫn chưa đổ vỡ đến mức như cậu đã luôn tự nghĩ về mình.

Read More

Những hình tương đối | Bảo toàn những bất toàn - Thuyết tương đối

Những hình tương đối | Bảo toàn những bất toàn - Thuyết tương đối

Quất Tây cũng thấm mệt. Ngày hôm nay thật dài, chua xót có, vui vẻ có, xao động và bình an cũng có. Cô cũng nằm ngả ra sàn, gối đầu lên đống rèm cửa đã giặt khô và thơm mùi nước giặt và mùi nắng. “Không hẳn. Do cách nhìn thôi. Chuyện cậu thỉnh thoảng nhìn thấy xung quanh đứt rời ra thành các mảnh vỡ có khi quan trọng hơn là cậu nghĩ, bởi vì đến cuối cùng, cậu đã chọn đi xuyên qua tất cả đổ vỡ đó để đến nơi cậu có thể dừng chân. Chuyện tôi làm có thể không quan trọng như tôi nghĩ, vì nếu tất cả chúng ta đều không thể thay đổi dù có tác động ra sao, thì tôi vá được nơi này làm sao có thể vá tiếp nơi khác?”

Read More

Những hình tương đối | Điện thoại - Lơ ngơ toàn phần

Những hình tương đối | Điện thoại - Lơ ngơ toàn phần

Mâm Xôi toe toét cười cầm lấy đôi đũa tre nhỏ kèm gói đồ ăn và bắt đầu lùa mì vào miệng. Vị chua thanh của cà chua chín, vị cay phất qua đầu lưỡi của ớt xào, vị ngọt sâu thẳm và thơm dìu dịu của nước tương ủ lâu năm… thật là ưng cái bụng. Cậu vẫn luôn quan trọng chuyện có ăn là tốt, ăn no càng tốt hơn, nhưng tốt đẹp nhất và yên ấm nhất trên đời vẫn là được ăn ngon đến hài lòng thỏa ý, đến bụng dạ yên bình.

Khi đó, sự lơ ngơ lùi ra ngoài bờ cõi. Thế giới quay trở lại trong trật tự, nhịp nhàng, tịnh tiến. Và cậu vẫn ăn đến vui sướng tràn trề.

Read More

Những hình tương đối | Quất Tây - Mâm Xôi

Những hình tương đối | Quất Tây - Mâm Xôi

Bước ra khỏi cửa hàng, Quất Tây đi qua những lớp không gian mỏng trên lối về nhà. Cứ mỗi lớp, cô lại thấy một vết nứt, một lỗ hổng nào đấy thản nhiên hiện hữu. Có thể là ở con người, qua cách mà đôi mắt tìm kiếm một hướng khác với chiều xuôi dòng con đường đang đi. Có thể là ở những toà nhà, với chân tường dần nứt vỡ và tan ra thành bụi. Có thể là ở những bảng hiệu quảng cáo đủ màu sắc chăng kín lối đi, toả ra thứ ánh sáng có tần số nuôi dưỡng nỗi buồn. Có thể ở những câu chuyện được kể cho nhau nghe, không chuyện gì đi đến hồi kết. Có thể ở những dòng thông tin bao phủ dày đặc bên trên thành phố. Có thể ở những cái chết đã lắng thành trầm tích tại những góc đường đã lâu lắm rồi không được gọi tên.

Read More