Ngàn trùng lam mãi
/Máy bay cánh trắng vút qua vòm trời Phi Châu. Hồ Victoria thăm thẳm. Tháng sáu. Chiếc Corrona có bạn đồng hành. Trái tim vĩnh viễn khát khao ngàn trùng lam mãi. Chloe, tạm biệt em.
Read MoreMáy bay cánh trắng vút qua vòm trời Phi Châu. Hồ Victoria thăm thẳm. Tháng sáu. Chiếc Corrona có bạn đồng hành. Trái tim vĩnh viễn khát khao ngàn trùng lam mãi. Chloe, tạm biệt em.
Read MoreXanh Trong Chai cũng có những bí mật riêng tư. Rằng nó có một trái tim chứa chan mầu nhiệm. Vì thế mà một khối chất lỏng xanh biếc có thể hát, có thể cười, có thể tỏa ra ánh sáng như một ngọn hải đăng và ấm nóng như những giọt nước mắt chứa chan trên gò má chúng ta khi khóc – vì tất cả những niềm vui và tất cả những nỗi buồn.
Read MoreNeville chìm vào suy nghĩ một lúc nữa. Khi ấy cậu mười bảy tuổi, nhưng mỗi quyết định cậu phải đưa ra đã quá nghiêm túc và lớn lao đến nỗi làm cậu u buồn đi nhiều. Nhưng cậu đã quyết định bằng niềm tin thuần hậu của tuổi trẻ khi ấy. Buổi tối mùa xuân muộn, ngày mai cậu sẽ rời khỏi Hogwarts. Cả cậu và Luna đều biết đây là chuyến đi cho cả một đời người.
Cậu gật đầu và bối rối mỉm cười, Trevor nhảy lên vai cậu và Luna biết đã đến lúc tạm biệt cả hai.
Hôm sau, cậu đi và không bao giờ trở về nữa.
Read MoreKhi cá voi há miệng
Là vũ trụ thở dài
Khi đại dương nở hoa
Là sự sống sinh sôi
Nhưng sao vẫn còn đau
Dù dặn lòng đừng hỏi
Những "tại sao" "thế nào”?
Làm đầu óc xa xôi
Ngày hôm nay cũng qua đi rồi trở lại với nàng, mặc kệ bao nhiêu lần vũ trụ già đi, những thiên hà cứ mãi xa nhau và lịm tắt. Chỉ còn bóng tối thẳm sâu, rồi tất cả lại bắt đầu. Nàng không thể xác định mình đứng ở nơi đâu trong tất cả những đổi vời hư ảo ấy. Chỉ có hôm nay thôi, hai mươi bốn giờ bé nhỏ, là hiện thực, là một chiếc bẫy, là một nhà giam, mê cung không có lối ra, là cơn mưa mà hai người cứ đứng mãi ở đấy, tâm tư ướt đẫm dưới mưa và không có điều gì ổn thoả.
Read More